LA20.098_Nghiên cứu nồng độ TGF-beta1 và hs- huyết thanh ở bệnh nhân bị bệnh thận mạn
1. Tính cấp thiết của đề tài
Tổn thương thận mạn tính là quá trình tiến triển liên tục mà hậu quả cuối cùng là suy thận mạn giai đoạn cuối, cho dù tổn thương ban đầu là ở cầu thận hay kẽ thận. Đây là vấn đề sức khỏe có tính toàn cầu, với tỷ lệ mắc bệnh tăng nhanh và chi phí điều trị khổng lồ. Ở Mỹ tỷ lệ bệnh thận giai đoạn 1 – 4 tăng từ 10% từ giai đoạn năm 1988 – 1994 lên 13,1% giai đoạn 1999 – 2004 [29]. Một điều tra cắt ngang ở Trung Quốc vào năm 2012 cho thấy tỷ lệ mắc bệnh thận mạn ở Trung Quốc là 10,8% tương đương 119,5 triệu người, trong đó tỷ lệ có suy thận mạn là 1,7% [102]. Tại Việt Nam chưa có nghiên cứu nào ở quy mô toàn quốc về tỷ lệ mắc bệnh thận mạn tính, chủ yếu là các kết quả báo cáo mang tính chất dịch tễ của một vùng cụ thể. Tác giả Võ Tam cho thấy tỷ lệ suy thận mạn ở tỉnh Thừa Thiên Huế chiếm 0,92% trong số người trong cộng đồng được khảo sát [10]. Tiến triển của bệnh thận mạn phụ thuộc vào tốc độ xơ hóa thận và từ đó làm giảm mức lọc cầu thận. Có nhiều yếu tố thúc đẩy quá trình xơ hóa thận ở bệnh nhân bệnh thận mạn trong đó có có vai trò của yếu tố sinh học gây xơ và tình trạng viêm mạn tính ở bệnh nhân bị bệnh thận mạn [8].
Transforming Growth Factor – beta1 (TGF-beta1: yếu tố tăng trưởng chuyển đổi – beta1) là yếu tố sinh học gây xơ. Ở thận, TGF-beta1 góp phần quan trọng vào cơ chế gây xơ hóa thận dẫn đến giảm mức lọc cầu thận. Ở cầu thận, TGF-beta1 đóng vai trò chính vào sự biến đổi màng lọc cầu thận, xơ hóa cầu thận, làm giảm bề mặt lọc và cuối cùng gây ra xẹp cuộn tiểu cầu thận. Ở ống thận, TGF-beta1 tham gia cả trực tiếp và gián tiếp vào sự thoái hóa ống thận [58]. high sensitivity C-reactive Protein (hs-CRP: Protein phản ứng C độ nhạy cao) là chất chỉ điểm sinh học cổ điển của tình trạng viêm. Ngoài giá trị là yếu tố nguy cơ đối với các biến cố tim mạch, hs-CRP còn liên quan đến nguy cơ tiến triển nhanh của bệnh lý thận mạn và giảm mức lọc cầu thận ở bệnh nhân bệnh thận mạn [91], [97]. Các công trình nghiên cứu ở nước ngoài trên bệnh nhân bị bệnh thận mạn cho thấy nồng độ TGF-beta1 gia tăng ở bệnh nhân bị bệnh thận mạn và ngược lại nó tham gia vào cơ chế gây xơ thận để từ đó dẫn đến suy giảm chức năng thận ở bệnh nhân bị bệnh thận mạn, cũng qua các nghiên cứu này cho thấy nồng độ TGF-beta1 huyết thanh có liên quan đến yếu tố chủng tộc, màu da [22]. Tình trạng viêm mạn tính ở bệnh nhân bệnh thận mạn làm gia tăng tổng hợp TGF-beta1 và ngược lại chính sự gia tăng nồng độ TGF-beta1 huyết thanh lại gây ra tình trạng xơ hóa thận từ đó dẫn đến giảm mức lọc cầu thận ở bệnh nhân bị bệnh thận mạn [51], [98].
Hiện nay, trên thế giới đã có một số nghiên cứu về nồng độ TGF-beta1, hs-CRP huyết thanh ở bệnh nhân bị bệnh thận mạn do tăng huyết áp và đái tháo đường và đang tiến hành các thử nghiệm lâm sàng về ức chế TGF-beta1 và viêm với mục đích làm chậm tiến triển bệnh thận mạn [27], [90], [94]. Tuy nhiên, ở trong nước chưa có một nghiên cứu nào về nồng độ TGFbeta1 và hs-CRP ở bệnh nhân bị bệnh thận mạn. Đồng thời để tìm hiểu mối liên quan giữa nồng độ yếu tố sinh học gây xơ là TGF-beta1 với tình trạng viêm mà chất chỉ điểm sinh học là hs-CRP ở bệnh nhân bị bệnh thận mạn. Chúng tôi tiến hành nghiên cứu đề tài: “Nghiên cứu nồng độ TGF-beta1 và hs- huyết thanh ở bệnh nhân bị bệnh thận mạn”